Thứ Tư, 28 tháng 3, 2012

Ngày Cưới Bạn Tôi - Tuấn&Tình

Hôm nay vào G+, biết Anh Chị kỷ niệm ngày cưới. Nhìn thấy bó hoa anh tặng chị mà mừng thầm cho Hạnh Phúc ấy.. Cũng không biết Chị có đọc được những dòng này không nữa, nhưng vẫn xin phép được đăng bức ảnh bó hoa ấy vào trang của mình. Hạnh Phúc của chị nó ấm áp quá..


dẫu anh còn đang vất vả bôn ba xuôi  ngược trong việc mưu sinh, để cùng thêm với chị gánh vác cho cuộc sống, nhưng anh vẫn không quên mua một bó hoa tặng chị nơi làm việc rồi lại lên đường công tác.. Anh cũng thật chu đáo, và tôi ghen với HP ấy...

Xin chúc Hạnh Phúc anh chị luôn được vẹn toàn!


Trở lại với chính mình, tôi tự thấy tủi thân quá, thấy cái số mình long đong không được như thế..
Hôm qua, ngày sinh nhật em gái, cũng là ngày tròn 5 tháng Tình Yêu tôi bắt đầu.. Không lời chúc, không dòng cảm nhận.. Cái câu cuối cùng trong bài viết sinh nhật ấy tôi bỏ lửng dấu (...)

Vì sao tôi không viết tiếp, cũng bởi vì tôi không còn viết được nữa, cái nỗi niềm chất chứa trong lòng khiến tôi không thể viết tiếp.. Tôi luôn như vậy, luôn khóc một mình, nhiều khi cứ phải nuốt nước mắt vào trong, hay vội ngoảnh ra hướng khác để tìm chút quên, vì tôi sợ, tôi sợ những giọt nước mắt của mình nó làm tôi yếu đuối.., Với tôi, từng thời khắc của cuộc đời tôi đều nhớ.. Cũng đêm qua 1 người bạn có viết


"...Có những người vô tình lướt qua cuộc sống của ta và để lại những kỷ niệm và xúc cảm đẹp buồn. Có những lúc ta tưởng như họ dành cho ta, họ là một nửa của ta nhưng họ chỉ là những người vô tình lướt qua cuộc sống của ta mà thôi..."
"...Có những mối tình vội biến thành kỷ niệm khi chưa bắt đầu. Kỷ niệm về cậu bé ngày xưa vẫn ôm đàn hát dưới tán cây phượng già cũ kỹ và một người trẻ tuổi cùng tôi mơ những giấc mơ nhật thực về đêm..."


Và có nói rằng giờ đây với em ấy kỷ niệm đó khiến em mỗi khi nhìn vào em cười.. Tôi hiểu rằng, em cười vì em thấy mình lúc đó nó trẻ con quá, sao cứ giữ mãi trong lòng chuyện đã qua khi người ta phản bội...
Nhưng với tôi, kỷ niệm ngày hôm nay, tôi vẫn viết, ký ức tôi cũng chẳng quên, tôi giữ lại nó để thấy rằng mình đã có thời yêu nhiệt huyết như thế dẫu tuổi đã gần 35.. Vì Tình Yêu đó nó trong sáng, nó chân thành, ở đó không có lừa dối lẫn nhau, có chăng tôi thất bại, vì chính tôi chưa làm cho họ hiểu và vượt qua được suy nghĩ về tôi ngày xưa, về chuyện đã qua.. Nhưng tôi vẫn tin vào tình yêu ấy, và sống cùng với nó, tôi không muốn mất đi.. Và tôi cố gắng.. Có gì đi nữa Tôi cũng đã HP lắm rồi..!

Cũng đêm qua, tôi mới được biết là em ốm.. Và vì thế tôi đã không nhắc gì nữa, không nhắc tới đó là ngày chúng mình yêu nhau và giờ nó tròn 5 tháng.. Vì tôi không muốn em nghĩ nhiều sợ ảnh hưởng tới sức khỏe.. Vì sao tôi không dám nhắc, chỉ có tôi là người hiểu rõ nhất.. vì sao..!
Ngay lúc này, em lại ốm, và tôi cũng thế.. Nhưng tôi hy vọng, vì tình yêu, chúng tôi luôn bên nhau và vượt qua.. Ngày mai cả 2 sẽ khỏe lại ngay thôi mà..



Có sợi dây vô hình nào đó gắn kết chúng tôi lại với nhau...

12h45' Ngày 28/3/2012

2 nhận xét:

  1. Khi những tia nắng tình yêu chiếu qua, bạn hãy từ từ cảm nhận , đừng né tránh vì nó rất ấm áp và dịu dàng. Dù bạn là ai, dù bạn có cảm thấy cô đơn đi nữa, nhưng bạn biết không, luôn luôn có một người đang nhìn theo bạn và cầu mong ngững điều an lành nhất sẽ tới với bạn đó, vì thế tất cả chúng ta những người có mặt trên thế gian này đều là những người hạnh phúc ...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ cảm ơn anh - Một người Bạn của em.. Em biết HP em đang có không dễ gì có được, Và dẫu sao kỷ niệm ngày qua với em đó là điều tuyệt vời.. Em vui và tự hào về người em dành trọn con tim. Em tin em không lẻ loi.. Vì Luôn luôn có một người đang nhìn theo con đường em đi!
      Chúc Anh ngủ ngon!

      Xóa